Tôi sẽ chỉ ra một số giới hạn của người nghèo toàn tự tạo ra thôi, chứ không ai ép họ phải nghĩ như vậy cả. Nếu bạn thực sự muốn giàu có và thịnh vượng, bạn buộc phải phá bỏ chúng.
- Giới hạn số 1: Luôn tin vào sự khan hiếm
Chắc hẳn chúng ta đã từng nghe cha mẹ nói những câu kinh điển như “đào đâu ra tiền” hay “nhà mình làm gì có tiền mà mua”. Chính những tuyên bố này phản ánh tư duy khan hiếm. Tư duy này tin rằng không có đủ cho tất cả. Tiền bạc eo hẹp và khó kiếm, vì vậy nên chăm chút hơn cho từng xu kiếm được.
- Giới hạn số 2: Giàu nghèo có số rồi
Những người nghèo chỉ mong nhanh chóng tốt nghiệp cấp ba, đại học. Ngay sau đó, họ vứt sách vào góc, bắt tay vào làm việc và dường như không bao giờ học trở lại.
Chúng ta chỉ nghĩ được bối cảnh trước mắt và tin rằng nghèo đói sẽ không buông tha và dù ta làm gì đi nữa thì cuối cuộc đời cũng giống nhau
- Giới hạn số 3: Đóng vai nạn nhân
Hạ thấp thành công của người khác, bực bội với người giàu, nghĩ người ta giàu là nhờ cái lọ… nhờ cái kia, phải có thế lực nào đó đứng sau chứ tự dưng làm sao mà giàu thế được
PHÁ BỎ GIỚI HẠN - ĐÁNH THỨC SỨC MẠNH PHI THƯỜNG BẢN THÂN
Cuốn sách không cầm tay chỉ việc cách làm tỷ phú, chúng sẽ chỉ bạn Cách tư duy như một tỷ phú.
Nếu tiếp tục, chắc chắn bạn sẽ ăn món NGHÈO AN PHẬN cả đời. Nếu bạn không bứt được cái kén an toàn của mình thì đời bao giờ mới khá lên được. Thay đổi tầm nhìn, túi tiền của bạn sẽ đổi thay